Tôi kết hôn được 3 năm và nay có con nhỏ được 15 tháng tuổi. Tôi không phải làm dâu vì không sống cùng bố mẹ chồng. Tuy nhiên sau khi có nhỏ, chư thể gửi trẻ và chúng tôi cũng không dư giả về kinh tế nên cũng chần chừ việc thuê người giúp việc. Chính vậy mà bố mẹ chồng tôi đã lên trông cháu cho chúng tôi đi làm.
Tôi chưa kịp vội mừng vì điều đó thì đã như Stress nặng vì sự can thiệp quá sâu vào việc nuôi dạy con của chúng tôi. Khi tôi còn ở cữ, từ việc cho con ti như thế nào, ngủ đến tắm đều bị chỉ đạo theo kiểu ngày xưa. Nếu có việc gì trái ý bố mẹ thì y như rằng tôi thành tội đồ, bị mách tới tai chồng rồi anh em họ hàng không ở câu chuyện này thì câu chuyện khác.
Ban đầu, tôi còn giải thích nhưng qua một số lần nghe chỉ trích, phê phán gay gắt hàng giờ đồng hồ thì tôi nản hẳn. Bản thân vợ chồng tôi đều làm liên quan đến giáo dục nên cũng mua sách vở, tìm kiếm thông tin từ chuyên gia để tìm hiểu cách nuôi con sao cho đúng. Tuy nhiên, tất cả dường như bất lực trước những suy nghĩ nuôi con kiểu truyền thống trước kia của bố mẹ.
Ăn uống của tôi thì trứng và thịt là hai món chủ đạo, ăn đồ tanh con lạnh bụng đi ngoài cũng làm tôi nhiều bữa vừa ăn vừa chan nước mắt. Trẻ con trớ là bình thường nhưng với tôi nó trở thành một ám ảnh khi con trớ là cả bố lẫn mẹ chồng “phân tích” không dứt về việc tôi không biết cho con ăn, cho ăn quá no, đầy bụng… Từ khi con ăn dặm đến tận bây giờ, ăn cháo nhuyễn và thật nhiều là ưu tiên hàng đầu của bố mẹ chồng. Nhất là gần đây sau một trận ốm, bữa ăn của con là bà xúc, ông chuẩn bị đồ chơi, điện thoại, làm trò cốt sao con ăn được thật nhiều. Do đó, đến bữa tối và cuối tuần, vợ chồng tôi cho con ăn vô cùng vất vả vì con quen chơi đủ trò khi ăn, không chơi thì không ăn hoặc chỉ ăn được vài thìa.
Tôi không phủ nhận kinh nghiệm nuôi con của bố mẹ chồng nhưng có những điều tôi vẫn muốn nuôi dạy con tôi theo khoa học. Chẳng hạn cho con bú, mẹ chồng bảo phải lấy hai ngón tay kẹp ti cho sữa chảy ít lại. Việc giải thích cho mẹ về khớp ngậm đúng là không khả thi và bài ca “sách vở, mớ lí thuyết vớ vẩn” lại bắt đầu. Nước tắm phải nóng đến tôi còn thấy khó chịu và điệp khúc “nhanh nhanh cái tay lên không lạnh” khiến tôi lúc nào cũng như phát điên.
Xem tivi và điện thoại nhiều lần trong ngày cũng là việc tôi không thể chống lại dù giải thích thế nào đi nữa. Vì chị chồng cũng cho xem khi ăn và con không “ngu” đi, vẫn học giỏi và nhà trẻ họ vẫn bật suốt ngày. Thời kì con tập đi, tôi cũng bị trỉ chích thậm tệ kiểu “thiếu hiểu biết” khi mua dạng xe đẩy cho con chứ không phải xe tròn như hàng xóm khuyên. Sữa uống của con vợ chồng tôi đã chuyển sang sữa tươi và để 1 cữ trước khi đi ngủ là sữa bột nhưng bố mẹ chồng cho rằng tốt nhất vẫn là sữa bột, uống sữa tươi con lạnh bụng và nhà trẻ cũng không nơi nào cho uống sữa tươi. Suốt 15 tháng nuôi con, có lẽ từ “lạnh” là từ tôi được nghe nhiều nhất dù là mùa hè nóng 40 độ và bây giờ nó khiến tôi dị ứng khi nhắc đến.
Việc làm cầu nối của chồng tôi cũng thất bại vì anh không thể cãi lời bố mẹ và theo tư duy của bố mẹ chồng thì 30 tuổi rồi mà anh còn chưa báo hiếu được cho bố mẹ.
Bản thân tôi ban đầu rất quý bố mẹ chồng nhưng càng trải nghiệm càng thấy không thể hòa hợp được. Chúng tôi đã quyết định gửi con đi trẻ trong tháng 11 này nhưng những can thiệp khác của bố mẹ chồng vẫn không dừng lại. Tôi đã từng nói với chồng rằng có lẽ chỉ hơn 1 năm nuôi con thôi nhưng nước mắt của tôi đã chảy bằng gần 30 năm trước cộng lại.
Đến thời điểm hiện tại, tôi gần như là người câm điếc khi về nhà bởi ở cùng bố mẹ chồng tôi vô cùng áp lực. Tôi cũng không biết nên cải thiện mối quan hệ này thế nào và làm sao để bố mẹ chồng tôi bớt can thiệp vào chuyện nuôi con của vợ chồng tôi?
Xem chi tiết tại: https://skindoctors.com.vn/toi-nhu-hoa-dien-truoc-cach-can-thiep-vao-viec-day-con-cua-bo-me-chong/